29.6.14

Thương.

4/9/2009 - 30.6/2014

Cũng đã gần 5 năm kể từ ngày chàng xuất hiện trong cuộc đời Mi đấy Ht ạ. 5 năm mà cứ như một giấc mơ, vì bất cứ khi nào nhớ lại, cảm giác vẫn rõ ràng như thể không có thời gian, không gian nào giữa quá khứ và hiện tại, nỗi nhớ vẫn cứ vẹn nguyên...

Mi nhớ lắm những mẩu chuyện của chúng mình, nhớ da diết những lần ôm bụng cười ngặt nghẽo vì 2 đứa già đầu nói chuyện mà cứ như là trẻ con lên 3, Mi nhớ lắm cái cảm giác thoải mái, bình yên và được thấu hiểu, chia sẻ mà Mi chẳng bao giờ có thể tìm được ở bất kì ai khác ngoài Ht...., cứ như thể chỉ có niềm vui, có tiếng cười trong trẻo của chúng mình ở đó, mặc cho ngoài kia giông gió có thế nào...! Ht luôn xuất hiện rất đúng lúc, những lúc Mi đang rất buồn và thèm được 1 người ngồi bên cạnh, dù chỉ là qua màn hình mà cảm giác gần gũi và ấm áp vô cùng! Ht hiểu được cả những nỗi buồn rất nhẹ dù Mi đã cố tình che giấu...

Mi nhớ cái ý muốn cháy bỏng được gặp Ht một ngày, được cùng Ht ngồi luyên thuyên bên một quán cafe trong 1 buổi chiều mưa rơi, được nhìn nụ cười rạng rỡ như mặt trời của Ht mà mi từng mường tượng trong đầu, được nghe giọng chàng, cái chất giọng HN mà Mi đã từng cứ nghe thấy là giật mình, giật mình vì nhớ Ht quá đỗi....Rồi thì sẽ tranh thủ nhõng nhẽo để được chàng xoa xoa đầu, ôm ôm như con mèo con (nói tới đoạn này lúc nào cũng hình dung 2 đứa nhỏ xíu xiu xiu dễ thương lắm cơ, còn thực tế 2 đứa mình mà ngồi ôm nhau không biết có được Mương 14 giật tít ko nữa :3:))). Ht có biết là Mi còn nung nấu ý định đạp xe xuyên Việt để có thể ra HN gặp Ht không, thiệt là ngố hết sức ^^!

Với Mi, Ht luôn luôn là một người vô cùng đặc biệt mà Mi gìn giữ trong tim. Dù Mi nhiều lúc chẳng tự tin về vị trí của Mi trong lòng Ht... Thật buồn vì quá nhiều những hiểu lầm giữa tụi mình, rằng cái tự ti siêu ngốc của Mi đã nghĩ rằng Mi chẳng là gì của Ht cả, rằng Mi hãy quên cái tình cảm viển vông và cái mơ mộng hão huyền rằng Ht sẽ luôn ở đó và yêu thương Mi, an ủi Mi....tất cả những điều đó đã đẩy Mi đi xa Ht hơn...Nghĩ lại thấy mình đã mất mát rất nhiều những năm tháng đó....

Ht ơi, chẳng bao giờ và chẳng bao giờ Mi có thể quên được những kí ức đó, chỉ cần một buổi chiều mưa, một đêm trời lạnh, một hôm dạo bước giữa trời HN là tất cả, tất cả những kí ức, cảm xúc của Mi về Ht ùa về nguyên vẹn. Chỉ là Mi nhớ Ht đến phát khóc đi được ...

Mi thật là xấu xa phải không?